Bài đăng phổ biến

Chủ Nhật, 7 tháng 10, 2012

Đạo code (Phần 1: Cõi hư vô)

Lập trình sư nói:

"Khi ngươi học được cách lấy mã lỗi từ trong đoạn code bắt lỗi, ngươi có thể xuống núi"

1.1

Hình thành một cách thần bí, sinh ra từ hư vô. Đơn độc và bất động nhưng không ngừng vận động. Là nguồn gốc của mọi chương trình. Ta không biết tên nó là gì nên ta gọi nó là Đạo.

Đạo mà hay thì hệ điều hành sẽ hay. Hệ điều hành mà hay thì trình biên dịch sẽ hay. Trình biên dịch mà hay thì chương trình ắt sẽ hay. Chương trình hay thì bá tính an cư lạc nghiệp, vũ trụ thuận hòa.

Đạo bao trùm vạn vật, lan toả thiên hà. Tựa như cơn gió mát giữa mùa viêm nhiệt, như cơn mưa rào giữa tiết hanh khô.

1.2

Đạo sinh máy ngữ, máy ngữ sinh hợp ngữ, hợp ngữ sinh trình dịch, trình dịch sinh ngôn ngữ, ngôn ngữ biến hóa vô cùng (*).
Nay vạn ngữ đã hình thành. Một ngữ dù thấp kém đến đâu vẫn có mục đích của nó. Mỗi ngữ đều thể hiện tính âm dương của phần mềm. Mỗi ngữ đều có một vị trí trong Đạo.

Tuy nhiên nếu được lựa chọn, các ngươi không nên chọn ngữ COBOL để lập trình.

(*) Chú giải
Ngữ: Ngôn ngữ (lập trình)
Máy ngữ: ngôn ngữ máy - machine language
Hợp ngữ: assembly
Trình dịch: compiler

1.3

Khởi thủy từ Đạo. Đạo sinh thời gian và tài nguyên. Nên thời gian và tài nguyên chính là khía cạnh âm dương của Đạo vậy. (*)
Người lĩnh hội được Đạo luôn có đủ thời gian và tài nguyên để đạt được mục đích của mình. Kẻ không lĩnh hội được Đạo thì luôn thiếu. Không thể khác được.

(*) Chú giải
Thời gian và tài nguyên: Resource & Time, hai yếu tố tính size của phần mềm

1.4

Kẻ khôn ngoan khi nghe về Đạo thì làm theo. Kẻ bình thường khi nghe về Đạo thì nghiên cứu. Kẻ ngu dốt khi nghe về Đạo thì cười nhạo.
Nếu không có kẻ cười nhạo chắc hẳn đã không thành Đạo.


Âm cao tất khó nghe
Tiến lên dễ có đường
Nhân tài hay nở muộn
Code ngon lỗi như thường

Theo bản dịch của anh HiepTH

1 nhận xét: